BÀI XƯỚNG:
Trần Nhất Lang.
Vị đời mặn nhạt vốn thường quen
Chung đỉnh tranh giành ngại bước chen
Thế sự trong vòng câu nặng nhẹ
Công danh ngoài cuộc tiếng chê khen
Lòng son phủ bụi xem mà đỏ
Mặt nhọ bôi vôi thấy vẫn đen
Đã trót giang sơn vai gánh vác
Đắng cay từng nếm biết bao phen.
Bài họa 1
Cát Vân
Ngọt đắng tình đời chuyện rất quen
Ung dung tự tại sợ gì chen
Môi cười hí hửng khi nghe bốc
Mặt nở ngời ngời lúc được khen
Thẳng thắn làm tươi dòng máu đỏ
Tị hiềm ủ đậm giấc mơ đen
Cân phân lắm thứ chi cho mệt
Sống thật lòng mình chẳng bỏ phen
Bài Họa 2
Đường Đời
Thùy Linh
Đường đời khúc khuỷu bước dần quen
Cuộc thế hơn thua mãi lấn chen
Mặc kẻ ham danh lo trục lợi
Mà ai an phận ngại nghe khen
Lư đồng đánh lại còn tươi đỏ
Khay thiếc chùi xong vẫn tối đen
Cái gánh sơn hà vai nặng nợ
Lao tâm tổn lực đã nhiều phen
23 May 07