menu

Tuesday, October 13, 2015

TẾT NƠI ĐẤT KHÁCH

Thập Thủ Liên Hoàn

Bài Xướng : Trần Nhất Lang

Bài I

Tha phương năm tháng bước lưu vong
Đón tết gọi là có cũng không
Mấy cặp bánh chưng âu thế đủ
Vài cây giò lụa kể như xong
Xuân về càng tủi, trông quê mẹ
Năm đến thêm buồn, nhớ núi sông
Độc ẩm xứ người sao thấm thía
Giăng giăng thương cảm mối tơ lòng.



Bài Họa : Mộng Hoài Nhân.

Bài I

Buồn nào sánh được nỗi hờn vong
Phú quí công danh có lại không
Hoa tết mấy bình cho có vẻ
Ngày xuân vài món thế là xong
Trông về quê mẹ mờ sương khói
Dừng lại xứ người nhớ nước sông
Mừng đón giao thừa nâng chén rượu
Niềm riêng canh cánh nặng bên lòng.




Bài Xướng : Trần Nhất Lang.

Bài II

Tơ lòng tóc bạc vẫn còn vương
Trải mấy mùa đau cuộc hí trường
Ngoảnh lại núi non mờ cát bụi
Nhìn về đất Việt bạc phong sương
Tình xưa ngày ấy vui mây nước
Chốn cũ hôm nay khuất nẻo đường
Tháng lụn năm tàn gây nỗi nhớ
Giấc mơ canh vắng vọng quê hương.



Bài Họa : Mộng Hoài Nhân.

Bài II

Bên lòng ai buộc mối sầu vương
Mỗi độ xuân sang mỗi đoạn trường
Chậu quất năm nao mờ bão tuyết
Cành mai ngày cũ lạnh hơi sương
Bao cơn binh lửa bao cơn lốc
Mấy cuộc phong ba mấy chặng đường
Tờ lịch cuối cùng năm chợt hết
Vơi đầy ai thấu nỗi hoài hương.



Bài Xướng : Trần Nhất Lang.

Bài III

Quê hương xuân đến dáng xuân phai
Em tựa bên lầu tóc gió bay
Còn nhớ năm nào vun chậu cúc
Đâu quên ngày ấy ngắm cành mai
Ly trà thiếu bạn trà thêm nhạt
Chén rượu xa người rượu chẳng say
Tết nhất lại càng tăng cách biệt
Nói sao cho cạn nỗi u hoài



Bài họa : Mộng hoài Nhân

Bài III

Hương hoa còn mãi dẫu tàn phai
Vẫn ngát bốn mùa thoang thoảng bay
Người vắng cho sầu cành bạch cúc
Tình xa để héo cánh hoàng mai
Mong ngày hạnh ngộ vui xuân ấm
Mơ tết đoàn viên chạm cốc say
Trời hỡi! Bầy chi cơn cách trở
Lòng không vơi được nỗi ai hoài.



Bài Xướng : Trần Nhất Lang. 

Bài IV

U hoài đeo đẳng chốn quê người 
Mỗi độ xuân về nước mắt rơi
Phố vắng nhìn quanh làn tuyết phủ
Nhà xưa ngó lại áng mây trôi
Nơi này đứng ngóng thư bên cửa
Chốn ấy ngồi trông nhạn cuối trời
Cảnh tết miền Nam đâu có nữa
Buồn nơi đất trích bạc tình đời.



Bài Họa : Mộng Hoài Nhân.

Bài IV

Hoài bão thân trai ở xứ người
Mà sao nước mắt vẫn còn rơi
Non sông ngoảnh lại màn sương lấp
Đất khách nhìn về mây gió trôi
Quạnh quẽ một vầng trăng đỉnh núi
Bâng khuâng chiếc bóng nhạn chân trời
Đông đoài hai ngả buồn khôn xiết
Sống tạm cho qua một quãng đời.



Bài Xướng : Trần Nhất Lang.

Bài V

Tình đời viễn xứ đã từng qua
Mấy kẻ ly nhân chẳng xót xa
Một thuở tung hoành cung kiếm gẫy
Bao lần dâu bể muối sương pha
Đón xuân đất lạ lòng chua chát
Nhớ tết quê xưa lệ nhạt nhòa
Đêm cúng giao thừa rưng nước mắt
Người ơi, người có thấu lòng ta.



Bài Họa : Mộng Hoài Nhân.

Bài V

Quãng đời oanh liệt đã trôi qua
Vó ngựa tung hoành lướt dậm xa
Hàn Tín giang sơn từng gánh vác
Võ Công trận địa quyết xông pha
Xuân về đất khách lòng thêm héo
Tết đến trời tây lệ lại nhòa
Đếm một tuổi qua rưng giọt tủi
Nỗi niềm không phải chỉ riêng ta.



Bài Xướng : Trần Nhất Lang.

Bài VI

Ta nhìn mây hỏi em ở đẩu
Người ở cuối sông, kẻ bến đầu
Mấy độ xuân sang lòng vẫn nhớ
Bao lần dâu bể dạ còn đau
Sương pha năm tháng chim bằng mỏi
Tuyết nhuộm ngày đêm giếng lệ sầu
Đốt phiến thơ buồn dăm chén rượu
Mấy dòng thương nhớ gửi tìm nhau.




Bài Họa : Mộng Hoài Nhân.

Bài VI

Ta hỏi mây hồng trôi tận đâu?
Sông Tương nỗi nhớ cách hai đầu
Gieo trong mắt ngọc niềm thương cảm
Gợi giữa lòng son nỗi nhói đau
Phím nhạc tơ chùng theo điệu cảm
Nốt đàn giây quặn mấy cung sầu
Bên đây đất mẹ xuân không pháo
Ngồi đợi tin về, vắng bóng nhau.



Bài Xướng : Trần Nhất Lang.

Bài VII

Tìm nhau tin nhạn nhắn bay về
Xuân cảm đôi hàng đượm ý quê
Lệ rớt phòng loan niềm thổn thức
Mưa bay lầu mộng cảnh ê chề
Chim hồng từ thuở rời non nước
Mưa gió là hồi phủ dậm khê
Đứt gánh tang bồng mây khói toả
Tâm tư giấy trải bút hoa đề.



Bài Họa : Mộng Hoài Nhân.

Bài VII

Vắng nhau thư tín mới đi về
Thương nhớ bời bời một mối quê
Đã vượt phong sương bao thấm thía
Từng qua bão tố lắm ê chề
Xá gì một quãng đời dâu bể
Nào ngại bao lần cảnh suối khê
Một thoáng công danh mây với khói
Nửa hồn còn lại ý thơ đề.



Bài Xướng : Trần Nhất Lang.

Bài VIII

Hoa 
đề xướng hoạ nhớ nào quên
Ai khiến cuối đời gặp túc duyên
Mong thấy chân mây làn má phấn
Tìm đâu định núi dáng chim uyên
Phiêu lưu đất trích thân hồng hạc
Hận tủi quê hương phận đỗ quyên
Nàng hỡi bao giờ ta gặp lại
Tựa tay em ngủ giấc bình yên.



Bài Họa : Mộng Hoài Nhân

Bài VIII

Thơđề gieo vận kẻo rồi quên
Trời đã định rồi một mối duyên
Bồ liễu nương thân cành cổ thụ
Tin hồng cậy gió bóng chim uyên
Kêu bên thềm vắng lời hoàng yến
Vọng giữa đêm dài giọng Thục quyên
Anh hỡi giang đầu anh có biết
Ru hoài giấc mộng vẫn không yên.



Bài Xướng : Trần Nhất Lang.

Bài IX

Bìnhyên giấc mộng một chiều xuân
Mơ cảnh Đào Nguyên tiên giáng trần
Ta nắm tay thon còn bỡ ngỡ
Em lau mắt lệ bỗng bâng khuâng
Hương bay nắng sớm trời trong vắt
Hoa nở vườn xưa cúc trắng ngần
Đất nước qua rồi cơn bão lửa
Thời lai Lã Vọng mới buông cần.



Bài Họa : Mộng Hoài Nhân.

Bài IX

Yên lòng sao được những ngày xuân
Mong giấc mơ hoa tiên xuống trần
Anh ở chân mây tình cách trở
Em nơi góc biển dạ bâng khuâng
Thư trao kỷ vật lời chân thật
Giấy trải niềm mơ tứ ngại ngần
Đợi lúc đoàn viên nơi mái ấm
Hàn huyên không ngớt chuyện ân cần.



Bài Xướng : Trần Nhất Lang.

Bài X

Buông cần ta bước chặng đường sao
Về lại hiên thơ, ngõ trúc đào
Ngắm thú điền viên chim ríu rít
Nhìn khung trời nguyệt gió lao xao
Hoa xưa ngày trước hương càng đượm
Tình cũ bây giờ mộng biết bao
Cạn chén tương tri mình đối ẩm
Chân mày anh vẽ chịu chưa nào?



Bài Họa : Mộng Hoài Nhân.

Bài X

Ân cần tình nghĩa sáng như sao
Chén rượu trao nhau thắm má đào
Đông mãn sương tan chim rộn rã
Xuân khai hoa nở bướm xôn xao
Duyên thơ bạn hữu vui như hội
Nợ bút tao đàn quí biết bao
Năm mới niềm thương dâng ngập tới
“Tề mi cử án” được không nào?