(Nhân đọc bài Chinh Y của Hoa Sơn)
Trần Nhất Lang
Thác đổ thông reo giữa khói sương
Bình minh rộn rã tiếng chim muông
Nước trôi hoa rụng theo sông biển
Kiếm gẫy xe tan biệt chiến trường
Đất mẹ vẫn yêu lòng ái quốc
Quê cha hằng xót chuyện đau thương
Mái chèo bến Giác chân trời mới
Mây gió vui chào khách thập phương.