menu

Friday, October 30, 2015

ĐỢI NGÀY HOAN HỈ

Trần Nhất Lang


Rong ruổi sông hồ thú vị thay
Mái chèo khua nhịp khắp đông tây
Sáo đưa nước chẩy làn mây nổi
Buồm gióng thuyền trôi ánh nguyệt đầy
Mấy cuộc phế hưng thân hạc mỏi
Bao lấn dâu bể cánh mai gầy
Đợi ngày hoá kiếp lòng hoan hỉ
Quên lãng thời gian chốn tạm vay.

CỐ ĐÔ THƯỜNG LẠC

Hoa Sơn


Gió bụi tung bay suốt dậm đường
Vó câu tuấn mã lướt băng sương
Vượt muôn nghịch cảnh, trời dâu bể
Bỏ vạn chấp tranh, cuộc hí trường
Đất Mẹ năm xưa dù khòi lửa
Quê Cha ngày cũ dẫu tang thương
Cố đô thường lạc luôn ngời sáng
Như bóng trăng vàng tỏa khắp phương.





Bài Họa


Trần Nhất Lang


Cát bụi xông pha khắp nẻo đường
Thanh gươm cật ngựa lướt phong sương
Trải bao gian khổ đời chinh chiến
Vượt mấy nguy nan cuộc đấu trường
Đất Việt ngàn năm xây chính khí
Trời Nam một thuở biến tang thương
Ngọn đăng Đuốc Tuệ còn soi sáng
Chỉ lối an bình khách bốn phương

CHÂN TRỜI MỚI

(Nhân đọc bài Chinh Y của Hoa Sơn)


Trần Nhất Lang


Thác đổ thông reo giữa khói sương
Bình minh rộn rã tiếng chim muông
Nước trôi hoa rụng theo sông biển
Kiếm gẫy xe tan biệt chiến trường
Đất mẹ vẫn yêu lòng ái quốc
Quê cha hằng xót chuyện đau thương
Mái chèo bến Giác chân trời mới
Mây gió vui chào khách thập phương.

NHỚ VỀ HÀ NỘI

(Nhân nghe tranh nhạc Hà Nội Ngày Tháng Cũ do Cát Vân post tặng)


Trần Nhất Lang


Hà Nội mùa xuân một sớm mai
Hàng xoan gọi nắng tóc buông cài
Đan tay phố mộng tình trong mắt
Dìu bước đường hoa gió lạnh vai
Trời đất chia ly trăng ước nhạt
Sâm Thương cách biệt chén thề phai
Đêm qua mộng thấy em mờ hiện
Phương ấy người xưa có nhớ ai ?

CẢM TÁC NHÂN NGHE TRANH NHẠC CÁT VÂN VÀ ANH ĐÀO HÙNG TẶNG

Trần Nhất Lang


Chiều nay nghe nhạc ngắm làn mây
Sa xuống đan trên khóm trúc gầy
Hương cũ cốm Vòng thơm tuổi ngọc
Lá xưa sen Tía ngát bàn tay
Áo xanh quả đỏ thương ngày ấy (1)
Tóc trắng phương xa bạc mộng này
Hoa bưởi mùa sang hồi tưởng lại
Cốm Vòng, sen Tía gió thu bay. (*)



(1) Đây là Quả làm bằng gỗ, sơn son thiếp vàng
có hình Long Phụng để đựng bánh cưới hỏi.
(*) Cố ý nhắc lại cốm Vòng và sen Tía.

CHIM BẰNG VIỄN XỨ

Trần Nhất Lang


Từ độ chim bằng dạt viễn phương
Gió mưa nhoà nhạt điệu hoài hương
Giang sơn ngó lại cơn dâu bể
Tổ quốc trông về lớp khói sương
Trải mấy thăng trầm đời huyễn mộng
Qua bao hưng phế sóng vô thường
Hồn thơ bừng thức hoa tâm Tuệ
Có kẻ qua đò quẩy mõ chuông.

CỜ TƯỚNG NGÀY XUÂN

Trần Nhất Lang


Ngày xuân tướng xuất đứng ven cung
Voi trận giương lên cố vẫy vùng
Sĩ trắng đôi cây giăng trấn Ải
Chốt đầu mấy chú vượt sang sông
Giao chân ngựa cản đương đầu pháo
Hà cặp xe nghênh phá thế công
Tuẫn tiết, hy sinh bao chiến sĩ
Có ai nhỏ lệ khóc anh hùng?

TỊNH YÊN

Trần Nhất Lang


Rũ áo đi về chốn tịnh yên
Vui cùng gốc liễu cảnh đào viên
Trăng thông lọt nhánh soi hàng cúc
Gió núi vờn mây lướt mái hiên
Xa chốn bụi trần vun đuốc Tuệ
Gần nơi cửa Phật ngắm hoa Thiền
Áo nâu dưa muối, tâm thanh thản
Một đoá sen hồng sáng cội duyên.

LÝ RĂNG ĐEN

Tam thủ liên hoàn độc vận

Trần Nhất Lang


Bài 1

Cô ấy răng đen bước gió bay
Tà trong quấn quít vạt nâu ngoài
Yếm đào ai nhuộm cho duyên thắm
Áo trắng anh về để mộng say
Mây biếc trên đê lùa mái tóc
Khăn điều dưới bến vắt bờ vai
Hỡi người gánh nước bên sông nắng
Xin giữ hương tình mãi chẳng phai.



Bài 2

Xin giữ hương tình mãi chẳng phai
Qua cầu sao để áo tung bay
Tà trong quấn quít tình xuân ngát
Vạt trước đong đưa má đỏ hây
Yếm thắm mười thương khi thấy mặt
Khăn điều chín nhớ lúc chia tay
Nhắn người giãi nắng trên đê cát
Dừng gót cho anh gánh nước thay.



Bài 3

Dừng gót cho anh gánh nước thay
Để người thôn nữ nhẹ đôi vai
Nắng về xóm nhỏ hồng hồng má
Chim lượn giòng xanh lớp lớp mây.
Một chén ước nguyền trăng vẫn đó
Đôi tà thương nhớ bến còn đây
Thuyền ai pháo nổ nơi kia nhỉ
Có kẻ sang sông bỏ chốn này
.




Lý hoa thơm 


Bài Họa 

Tiểu Vũ Vi 


I. 

Năm tà vạt mỏng thướt tha bay
Váy lĩnh mùa non rũ mảnh ngoài
Lụa thắm một dây se mộng tưởng
Yếm đào đôi giải buộc tình say
Áo cài khuy bấm đai lưng thắt
Khăn vấn đuôi gà tóc xỏa vai
Vất vả nhọc nhằn mưa nắng đội
Hương trời sắc nước chẳng hề phai



II.

Hương trời sắc nước chẳng hề phai
Xuân nõn hoa thơm bướm lượn bay
Răng nhánh hạt huyền môi lúng liếng
Mày ngài mắt phượng má hây hây
Vành trăng e ấp đêm từ biệt
Vạt nắng thẹn thùng buổi nắm tay
Khúc hát giao duyên lời hẹn ước
Tình trao ý gửi mộng lành thay 



III. 

Tình trao ý gửi mộng lành thay
Mấy dặm đường đê gánh nặng vai
Đồng lúa mưa chiều nồng gió nội
Nương cà nắng sớm ủ hương mây
Lời thương năm cũ sao còn đó
Tiếng nhớ ngày xưa vẫn mãi đây
Chim sáo sang sông về bến lạ
Hoa cau rụng trắng nát tim này

MỘT CÕI VÔ THƯỜNG

Trần Nhất Lang


Một cõi vô thường gió bụi trôi
Xưa nay bẩy chục được bao người
Cõi đời tranh đoạt chừng không dứt
Kiếp sống bon chen chỉ tạm thời
Lạc cảnh mênh mang xuân bất tận
Phù sinh ngắn ngủi nghiệp không vơi
Cho hay thế sự là hư ảo
Thuyền ghé Tây Phương đẹp cuối trời.

VỊNH CÂY CAU TRẠI 5 YÊN BÁI MÙA ĐÔNG 1976 (1)

Trần Nhất Lang


Yên Bái năm nay lạnh phát rầu
Trừ cau, cây chết cả còn đâu
Thân ngay thẳng đứng không nghiêng gốc
Lá lượn cong xanh vẫn mượt tầu
Chống mái đỡ nhà cơn bão táp (2)
Gói cơm dành bữa buổi cầy sâu (3)
Một ngày cải tạo bao đau khổ
Tù ngục lưu vong vẫn ngẩng đầu.



(1) Mùa đông 1976 là mùa lạnh đầu tiên khi quân cán chính Việt Nam Cộng Hoà chuyển trại từ miền Nam ra các trại cải tạo ở Miền Bắc, tại Yên Bái lạnh dưới không độ C, nhiều cây cối, hoa mầu chết vì lạnh.

(2) Miền Bắc khi gặp bão tố, người ta thường chặt cây cau làm cột chống nhà khỏi bị sập. Xin hiểu theo nghĩa bóng là các tù cải tạo Miền Nam VNCH là rường cột chống đỡ quốc gia vì ngoài quân nhân, cảnh sát ra đoàn cải tạo gồm nhiều thành phần khác như trí thức, đảng phái, tôn giáo...

(3) Miền Bắc thường dùng mo cau khô ngâm nước cho mềm để gói cơm đi cầy hay gặt lúa.

GIẤC MƠ SÔNG VỊ

Trần Nhất Lang


Gió bụi bao năm cuộc hí trường
Đâu bằng ngư lão lưới chài buông
Một cần thao lược dòng ngân chẩy
Mấy sợi kinh luân ngọn gió vương
Thăm liễu Uyên Minh tìm ẩn sĩ (1)
Ghé Am Ma Cật ngẫm vô thường (2)
Trước đây sông Vị từng câu thử (3)
Cũng đã ngựa xe, cũng Ngọc Đường.(4)



(1) Uyên Minh : Là Đào Tiềm đời Tấn, làm chức Huyện lệnh, bỏ quan về ở ẩn.
Trước nhà trồng năm cây liễu, tự xưng là Ngũ Liễu Tiên Sinh.
(2) Ma Cật : Là Thi Phật Vương Duy đời Đường, làm quan đến chức Thượng Thư Hữu Thừa.
Ông đã từ quan về ở ẩn và nghiên cứu Kinh Phật.
(3) Sông Vị : Tên con sông nơi Lã Vọng khi chưa gặp công danh đã ngồi câu cá.
(4) Ngọc Đường : Là nhà ngọc, chỉ những nhà phú quí.

TƠ LÒNG NAM BẮC ÚC

Viết thay Thi Muội Thuỳ Linh

Trần Nhất Lang

Năm Bài


Bài 1


Muôn Ngàn Nhớ Mong


Nam Bắc muôn ngàn nỗi nhớ mong
Nhạn bay tới đó gửi tiên hồng
Cuộc tình gió thoảng năm năm vẹn
Giấc mộng đêm dài những khắc không
Lời hẹn chờ lâu mây dạt núi
Câu thề đợi mãi nước trôi sông
Biết còn nhớ kẻ phương Nam ấy
Lầu Nguyệt thu về chiếc bóng chong.





Bài 2


Năm Năm Kỷ Niệm


Kỷ niệm năm năm kể xiết đâu
Hoà chung nhịp thở tóc xanh mầu
Ngày đưa người lại nơi phương thẳm
Hôm tiễn xe đi giọt lệ sầu
Một gánh tình chia vai trúc nặng
Nửa hồn thương biệt dáng mai đau
Có xa mới biết lòng nhau lắm
Mong bến sông Ngân nối nhịp cầu.






Bài 3


Sóng Vỗ Trùng Khơi


Buồn nghe biển sóng vỗ trùng khơi
Giải lụa vàng hanh phủ núi đồi
Lặng lẽ nhìn mây hờ hững cuốn
Bâng khuâng ngắm nước lững lờ trôi
Bắc phương trông đợi tin đầu ngõ
Lầu Nguyệt chờ mong nhạn cuối trời
Xa cách muôn trùng anh có thấu
Ngồi đan sợi nhớ, giọt sầu rơi.





Bài 4


Mơ Bên Sông Tiễn Bạn


Người đã đi rồi, vạn dậm nao
Đêm mơ rượu tiễn chén còn trao
Buồm căng gió thổi con thuyền nhẹ
Sầu trải sông trôi ngọn sóng dào
Bến cũ hương hoa tình chấp cánh
Đò xưa trăng gió mộng bay cao
Rồi đây liệu có ngày xum họp?
Một dải Ngân Hà lác đác sao!






Bài 5


Đêm Dài Lẻ Gối


Một trời thu tạnh một trời thanh
Lẻ bạn đèn khuya giấc chẳng thành
Tiếng lá lìa cây bay trước ngõ
Giọt sương gieo ngọc rớt bên mành
Song thưa trăng lọt thương chăn lạnh
Rèm gấm gió lùa nhớ bóng anh
Mong được ngày nao cùng sánh bước
Giây tơ xe lại mối duyên lành.

NGƯỜI ĐI

Tặng thi muội Thuỳ Linh


Trần Nhất Lang.


Đưa tiễn người đi bỗng nhớ nhiều
Sân ga vạt nắng ngả xiêu xiêu
Hàng cây trút lá cành trơ trụi
Rặng liễu buông tơ bóng quạnh hiu
Người đã về nơi trông gió biển
Ta còn ở chốn đợi mây chiều
Cuộc đời biết có chia tay nữa?
Tặng chén men tình kẻ chắt chiu.

TIỄN NGƯỜI ĐI BẮC ÚC

Thuỳ Linh


Duyên nợ kiếp này chỉ thế thôi
Rồi đây cách biệt đến muôn đời
Người về đất Bắc nghe mưa đổ
Kẻ ở bờ Nam nhớ thác rơi
Kỷ niệm nguôi ngoai làn gió biển
Thời gian thấm thoát sợi tơ trời
Khi thu vừa thoáng qua song cửa
Là lúc tim sầu lệ đắng môi.






NAM BẮC ĐÔI ĐƯỜNG


Bài hoạ nương vận

Trần Nhất Lang


Uyên ương đôi ngả cũng đành thôi
Mình sẽ xa nhau đến trọn đời
Ga tiễn người đi sương lá rụng
Sân đưa kẻ ở bóng thu rơi
Phương Nam chiều xuống sầu trăm mối
Đất Bắc trăng lên nhớ một trời
Duyên nợ ba sinh chờ kiếp khác
Giọt thương ngày tháng nhạt nhoà môi.

ĐÊM THU NGHE MƯA RƠI

Thân tặng Người Paris, Cát Thuỳ Hạc Quán
nhân nghe bài GIỌT MƯA THU.



Trần Nhất Lang


Thuyền khuya ai cột chốn giang đầu
Gió tạt mưa rơi lạnh bến sâu
Pháp quốc năm dài vương ngấn lệ
Hoa Kỳ tháng lụn nhỏ dòng châu
Bao thu đất khách hoa buồn tủi
Ngàn dậm quê hương nguyệt dãi dầu
Khói sóng sông Seine trôi chẩy mãi
Một dòng kim cổ gửi vế đâu.

THUYỀN TRÊN SÔNG THU

(Cảm tác sau khi nghe nhạc bản Con Thuyền Không Bến,
Tranh Nhạc do Cát Vân thực hiện)



Trần Nhất Lang


Thuyền ai buông lái giữa dòng Thương
Lờ lững trôi xuôi mấy dậm trường
Làn gió đưa mây luồn mái trúc
Heo may gieo ngọc thấm cành sương
Vầng trăng lạnh lẽo soi lầu Hạc
Tiếng địch não nùng vọng bến Tương
Gác vắng đêm thu người ngóng đợi
Mơ theo điệu sáo nhớ chàng Trương.

TƯỢNG TIẾC THƯƠNG (1)

Trần Nhất Lang


Lối cũ về ngang tượng "Tiếc Thương"
Dừng xe ngó lại giữa đêm trường
Mộ xưa vỡ nát cao gò mối
Bia cũ xô tan khuất cỏ sương
Đất cát chi cam đau quốc hận
Đá vàng sao để nhuốm tang thương?
Biên Hoà chẩy mãi dòng kim cổ
Một dải sông dài bóng nước gương.


(1) Tượng Tiếc Thương được dựng sát cạnh xa lộ Biên Hoà ngay ngã ba đường vào Nghĩa Trang Quân Đội của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà. Tượng này và đa phần Nghĩa Trang đã bị phá huỷ.

* Viết cho một người bạn.
Tác giả chưa từng về VN.

THUYỀN NGƯ

Trần Nhất Lang


Chiều rơi nhàn nhã mái ngư bồng
Chèo quế thung dung khuấy nước sông
Ly rượu trên tay in bóng nguyệt
Lời ca trước gió vút chim hồng
Bầy âu về tổ hàng lau tối
Cánh hạc theo mây đỉnh núi không
Khói sóng nào ai tìm Phạm Lãi
Dong buồm phiêu lãng thoả hoài trông.

ĐÓN KHÁCH VỀ

Trần Nhất Lang


Mái lá sườn non đón khách về
Rừng sâu vắng vẻ thú tình quê
Sáng theo tiều lão xem hoa núi
Chiều viếng ngư ông thả lưới khe
Thư cổ bên đèn khuya án tựa
Trúc xanh trước ngõ tối mây kề
Nhịp cầu bến nước thăm mai mốt
Phiến đá ngồi câu bóng liễu che.

ĐẤT KHÁCH ĐÔNG TÀN

Trần Nhất Lang

Tuyết lạnh năm tàn trắng khắp nơi
Chiều buông mây xám khuất non đồi
Câu thơ cố quận lòng thêm xótChén rượu tha hương dạ khó nguôiGió Bấc ngựa Hồ thương nước mẹCành Nam chim Việt nhớ khung trờiNhững ai đất khách sầu vong quốc
Nghe gió đông về lệ có rơi?

ÁO TRẮNG MÂY CẦU

Trần Nhất Lang


Áo trắng mây bay rớt nhịp cầu
Những chiều tan học Phú Văn Lâu
Nhìn sang Núi Ngự chim về chậm
Ngoảnh lại Sông Hương nước chẩy mau
Phượng đỏ hoa phai đường phố vắng
Thu vàng gió lạnh bóng trăng thâu
Ngày nao kỷ niệm quên hay nhớ?
Áo trắng mây bay rớt nhịp cầu.

VỊNH CỜ TƯỚNG

Thủ Vỹ Ngâm
Bài Xướng

Cát Vân
Phân tranh đôi phía một bàn cờ
Nhập trận so tài chẳng dám ngơ
Sĩ Tượng kiên trì gìn thế thủ
Pháo Xe tới tấp vượt biên chờ
Chốt vào cung Tướng đành sa bước
Mã lạc đường Binh phải lụy cơ
Bên thắng bên thua cùng ảo mộng
Phân tranh đôi phía một bàn cờ.




VỊNH CỜ TƯỚNG

Bài Họa
Trần Nhất Lang

Thắng bại do tay sắp cuộc cờ
Anh hùng thế bí cũng ngu ngơ
Pháo công hậu địch không cần đợi
Ngựa phá tiền quân chẳng phải chờ
Sĩ Tượng cùng giăng phòng lúc biến
Chốt Xe kết hợp đoạt thời cơ
Thủ thành Tướng chết nêu gương sáng
Thắng bại do tay sắp cuộc cờ.

VỀ LẠI THẢO LƯ

Trần Nhất Lang

Phố phường nhộn nhịp khách chen chân
Về lại thảo lư chốn ẩn thân
Án sách bên song chờ vịnh nguyệt
Hồ sen trước cửa đợi gieo vần
Nổi chìm đất trích qua ngày tháng
Yên tĩnh am mây lánh bụi trần
Cửa đóng, đông tàn năm sắp hết
Gốc mai, khóm trúc đón nàng xuân.

NGÀY HẠNH PHÚC

Cát Vân
Tiếng ai cười nhẹ rộn ngày vui
Xuân ngập đầy tim đó hở người?
Thư thả bàn chân thương lối đất
Thiết tha tri kỷ tạ ơn trời
Thủy chung một kiếp thơ còn nuối
Khổ lụy bao lần mộng chẳng vơi
Tưởng cõi uyên nguyên tìm chửa tới
Mà hay cảnh đó ngự bên đời.






Bài họa

Trần Nhất Lang


Tạ Ơn mùa Lễ mấy hôm vui
Chuyện cũ mong quên bỗng nhớ người
Thon thả chân đưa in bóng nguyệt
Dịu dàng vai tựa ngắm khung trời
Hai câu cố quốc thơ chưa cạn
Một phiến đan tâm dạ khó vơi
Mơ cõi an bình không vướng bận
Gió thu để mặc phó cho đời.

RONG RÊU

Trần Nhất Lang

Rong rêu cuộc thế nghĩ mà ghê
Gẫm chuyện nhân tình những chán chê
Mộng cũ nhìn ra tan bọt sóng

Chuyện xưa ngó lại chín nồi kêCạn bầu kim cổ theo dòng nước
Tỉnh giấc công hầu xót đất quê
Phong rụng thu vàng nay đã chuyển
Mầu đà chao cánh đậu bên hè.

CHỜ MONG

Bài Xướng
Trần Nhất Lang


Đất người khắc khoải nỗi chờ mong
Chẳng được cùng ai dạo nắng thông
Anh vẫn đợi hòai duyên tái ngộ
Em còn nhớ mãi chữ tâm đồng?
Câu thề ngày trước trăng soi dạ
Chén nguyện năm xưa đá tạc lòng
Mơ cuộc đoàn viên bên gác Nguyệt
Tiếng tơ đầm ấm khúc xuân phong.




Bài họa 

Cát Vân

Chao chát tim này bấy luyến mong
Tìm đâu thủa hẹn dưới ngàn thông?
Xa xôi chẳng biết thương còn vẹn
Cách trở nào hay nhớ vẫn đồng
Ngắm ánh trăng sầu đau đớn dạ
Khơi câu thơ lạc tái tê lòng
Rưng rưng ký ức hương tình cũ
Quạnh vắng riêng mình đón áng phong




Bài Họa 


MONG CHỜ


Sâm, Thương thăm thẳm những hoài mong
Ước dạo bên người dưới rặng thông
Dẫu cách đôi đường tâm hợp nhất
Tuy xa vạn dậm dạ tương đồng
Vầng trăng chứng giám tình hai đứa
Chén rượu thề giao nghĩa một lòng
Ngày ấy trùng phùng nơi Nguyệt Các
Hồn thơ ấm lại giữa đông phong.

Hoàng Diệp




Bài Họa Hoán Vận 


Thương Mong


Ngày nào đôi bạn đón thu phong
Cùng sánh vai nhau dạo cánh đồng
Giọt nắng lao xao đùa rặng liễu
Làn mây lãng đãng quyện hàng thông
Đời vui có ngỡ đời tan mộng
Cảnh đẹp nào hay cảnh nát lòng
Tiễn bước người đi trời cách biệt
Hồn còn nửa mảnh mãi thương mong

Thùy Linh



Bài Hoạ

Nguyễn Tường Vân 


Đất khách thu tàn gợi nhớ mong
Những ngày dạo bước cạnh rừng thông
Cali thơ thắm đôi lời nguyện
Đất mẹ tình phai một chữ đồng
Trước ngõ nhìn hoa sầu não dạ
Bên hiên ngắm nguyệt xót xa lòng
Sương giăng đỉnh núi khơi tâm sự
Thoang Thoảng hương xưa giữa khói phong.

THU

Bài Xướng

Trần Nhất Lang

Tin thu vàng rụng đã nơi nơi
Vọng tiếng ngô bay rớt cuối đồi
Bạn hữu gần đây xem vắng vẻ
Quê hương cách biệt thấy xa xôi
Thân gầy với trúc vầng trăng úa
Tóc bạc theo sương lớp tuyết rơi
Bến đợi sông Tương thăm thẳm nhớ
Gối sầu mong gửi áng mây trôi.





Bài Hoạ 
Cát Vân
Vàng phai gió cuốn lạc muôn nơi
Tiếng vọng vi vu khắp núi đồi
Ngắm bóng chiều đi sầu quạnh quẽ
Nhìn làn mây cuộn nhớ xa xôi
Ân tình một mối tâm còn trĩu
Nợ nước bao lần lệ đã rơi
Lặng lẽ dòng Tương hai bến đợi
Nhạt nhoà theo những tháng ngày trôi.

TRÊN SÔNG THU

Bài Xướng
Trần Nhất Lang

Lá úa bờ thu đẫm giọt sầu
Đây dòng kim cổ gửi về đâu?
Gió vàng cợt liễu hoa chau mặt
Hạc trắng vờn mây núi bạc đầu
Thánh thót trên sông đàn dạo khúc
Sụt sùi dưới nguyệt khách rơi châu
Có nàng ly phụ neo đêm vắng
Trăng giãi quanh thuyền nước chảy mau.





Bài Hoạ

Cát Vân


Thu bạt trên sông những cánh sầu
Gửi niềm u uẩn đến nơi đâu
Vàng phai mấy độ đau lòng lá
Sương gội nhiều phen bạc mái đầu
Xưa kết duyên thề trao lọn tóc
Nay tàn mơ ước gạt dòng châu
Ơ hờ kỷ niệm mùa thương cũ
Như nước xa bờ mãi cuốn mau

Tuesday, October 20, 2015

ĐÊM THU

Ngũ thủ

Trần Nhất Lang

Bài 1

Hơi thu hiu hắt giọt sương pha
Khóm trúc đìu hiu đứng cạnh nhà
Lặng lẽ canh dài khêu bấc lụn
Vấn vương nước cũ đếm ngày qua
Non sông ngàn dặm chòm mây trắng
Lều cỏ bốn mùa ngấn lệ sa
Còn đó trời Nam gương một mảnh
Nỗi lòng soi tỏ thấu chăng là.



Bài 2

Nắng tắt gương treo bóng trễ tràng
Lưng trời tiếng hạc thoảng bay ngang
Bài thơ đang viết tình dang dở
Cuộc thế chưa xong phận bẽ bàng
Lòng dẫu tơ vương trăng cổ độ
Đầu thêm tóc bạc gió quan san
Có người ẩn sĩ đêm nay thức
Mở cửa thu song đón ánh vàng.



Bài 3

Đêm thu trăng giãi lọt song đầy
Ngọc rớt trời khuya đọng lá cây
Một phiến đan tâm vầng nguyệt rọi
Ngàn năm chính khí nước Nam xây
Cuộc cờ trước mặt làn mây nổi
Thế sự sau lưng trận gió may
Hãy ngắm bên sân đôi khóm trúc
Tuyết sương rũ sạch hoá rồng bay.




Bài 4

Gió đưa lác đác lá thu vàng
Mở cửa nhìn xa núi biếc giăng
Tiều gánh yên hà theo bóng ngả
Ngư chèo phong nguyệt thuận triều dâng
Lưa thưa hồng nhạn chao vài cánh
Thấp thoáng thiên nga lượn mấy hàng
Dõi mắt quê hương đâu đó tá?
Trong mây tiếng hạc chợt bay sang.



Bài 5

Bên mái thảo lư khóm cúc vàng
Lạnh về gác nhỏ đón thu sang
Mây đan ngõ trúc vờn cây lá
Trăng lọt cành thông dọi sách đàn
Tiếng mõ hồi chuông xua tạp niệm
Câu thơ bài phú dưỡng thân nhàn
Phong hoa tuyết nguyệt vui ngày tháng
Tâm trạng an nhiên vẫn nhẹ nhàng.




Bài Hoạ

Cát Vân

Bài 1

Chiều xuống lui dần ánh ráng pha
Thu phơi ngàn lá trước hiên nhà
Hắt hiu cuối ngõ cây buồn đứng
Lặng lẽ ngang trời mây lướt qua
Chạnh mối thương quê tim quặn thắt
Tủi lòng ly khách lệ rơi sa
Khói sương gội mãi phai mầu tóc
Bao nỗi niềm riêng có thấu là …


Bài 2

Đây nỗi niềm riêng khúc đọan tràng
Đêm tàn khắc lụn lệ rơi ngang
Cố nhân đã biệt tình hờ hững
Nợ nước chưa xong dạ bẽ bang
Khanh tướng tan theo thời khói lửa
Cửa Thiền khép lại mộng quan san
Thương người ẩn sĩ khuya không ngủ
Nhìn bóng trăng thu đếm lá vàng.


Bài 3

Thu tím chiều hoang lá rụng đầy
Ngỡ hồn sông núi động ngàn cây
Nam chinh lắm kẻ mồ bia dựng
Bắc chiến bao người nấm mộ xây
Thế sự thăng trầm con nước nổi
Nhân tình quay quắt ngọn heo may
Còn không tiếng oán thù trong gió
Hay đã tan cùng sương khói bay.


Bài 4


Đêm thu trăng rải ánh tơ vàng
Xóm nhỏ hiền lành sương khói giăng
Mây lượn thướt tha làn gió bỡn
Nguyệt cười bát ngát nước sông dâng
Trong thuyền thiếu nữ mơ ngàn mối
Dưới bến thi nhân dệt mấy hàng
Đàn trẻ ngây thơ đùa cuối bãi
Thanh bình tiếng sáo lửng lơ sang.


Bài 5 

Thu cúc tròn xoe điểm sắc vàng
Heo may dìu dặt bước mùa sang
Trăng soi gác nhỏ xuyên cành lá
Gió lạc song thưa vọng khúc đàn
Nét bút câu thơ khai ý đẹp
Lời kinh, tiếng kệ dậy tâm nhàn
Vui đời tự tại quên ngày tháng
Tóc trắng ung dung sống nhẹ nhàng.

Wednesday, October 14, 2015

THĂM PHẬT QUANG THIỀN TỰ CẢM TÁC

Trần Nhất Lang

Thiền Tự an bình giữa núi xa
Lưa thưa rừng vắng mấy ngôi nhà
Chiều rơi thấp thoáng đan hàng bách
Nắng ngả êm đềm rợp ngõ hoa
Gió thổi mây trôi câu thế sự
Chuông ngân mõ điểm áo lam già
Tràn đầy cõi tục bao bi hận
Chẳng hướng Không Môn thật khó qua.

CÓ KHI

Bài xướng
Cát Vân


Rớt xuống âm thầm tự cõi tim
Những dòng nước mắt chảy êm êm
Ngàn thương quanh quẩn hồn non nước
Trăm nhớ miên man bóng nguyệt thềm
Tại khúc ca sầu khơi ký ức
Hay lời thơ lạc cháy tình đêm
Tiếng rơi hun hút ngân đời lệ
Cho đắng cùng cay cũng rũ mềm.




DẠ KHÚC

Bài hoạ
Trần Nhất Lang

Đêm khuya dạ khúc rót vào tim
Đũa ngọc đôi hàng rớt nhẹ êm
Chèo quế anh đi vui bến nước
Lầu trang em đợi lạnh trăng thềm
Giấc mơ cuốc rũ tàn canh mộng
Nỗi nhớ người xa lụn bấc đêm
Trải mấy thu chưa phai ngấn lệ
Sương rơi hiên vắng ướt vai mềm.