Bài Xướng
Trần Nhất Lang
Mong cũng quên đi cả cuộc đời
Rừng hoang ngồi đón áng mây trôi
Em đi bến ấy chao cơn sóng
Anh ở nơi đây thiếu nụ cười
Lầu Hạc trơ vơ chiều bóng xế
Đỉnh Hoa (1) thoang thoảng túi hương rơi
Ai về có để con tim lại?
Chỉ thấy hoa bay rụng cuối trời.
(1) Là Đỉnh Hoa Sơn.
Bài Họa
Cát Vân
An nhiên cốt cách giữa dòng đời
Một cuộc phong trần mấy nổi trôi
Tóc trắng lênh đênh chiều sóng dạt
Mi xanh lấp lánh nét ai cười
Câu thơ vẫn thoáng men tình đắm
Dáng Hạc còn vương đáy mắt rơi
Có thấy con tim trên cánh mộng??
Ngàn năm lãng đãng áng mây trời..