menu

Friday, October 30, 2015

ĐẤT KHÁCH ĐÔNG TÀN

Trần Nhất Lang

Tuyết lạnh năm tàn trắng khắp nơi
Chiều buông mây xám khuất non đồi
Câu thơ cố quận lòng thêm xótChén rượu tha hương dạ khó nguôiGió Bấc ngựa Hồ thương nước mẹCành Nam chim Việt nhớ khung trờiNhững ai đất khách sầu vong quốc
Nghe gió đông về lệ có rơi?