Bài xướng
Trần Nhất Lang.
Mái chèo khoan nhặt nhớ ông Tô (1)
Một chiếc thuyền con nước nhẹ đưa
Lướt sóng âu bay sườn núi dốc
Xuyên mây trăng rọibức rèm thưa
Đầy khoang phong nguyệt trời cho đủ
Nửa gánh cầm thi khách có thừa
Dừng bước phiêu lưu vui bến lạ
Nghĩ ra càng thẹn với người xưa.
(1)Tô Đông Pha hai lần dong thuyền du ngoạn trên sông Xích Bích.
ƯỚC NHƯ LÃO TÔ
Bài Họa 1
Kim Hải
Vẫn ước mơ mình như lão Tô
Lênh đênh thuyền mặc gió ngàn đưa
Thơ ngâm mấy vận câu trầm bổng
Đàn gẩy vài cung khúc nhặt thưa
Danh lợi đừng mong chi lối cũ
Tuổi xuân cố nhặt chút hương thừa
Rượu tiên dăm chén cười nghiêng ngả
Sống lại nghìn năm khoảnh khắc xưa.
Bài họa 2
ĐÂU NGƯỜI THI SĨ CỦA NGÀY XƯA ?
Thuyền theo sông nước nhớ chàng Tô
Hờ hửng mái chèo nhịp sóng đưa
Đất Trích âu sầu vầng nguyệt khuyết
Quê hương mòn mỏi vạt mây thưa
Tình trần bao mối thơ chưa đủ
Cõi mộng đòi phen chữ quá thừa
Bến khói xuôi dòng pha tóc trắng
Đâu người thi sĩ của ngày xưa ??
Cát Vân
Bài Họa 3
Buồm Sương
Giăng cánh buồm sương dáng cụ Tô
Nhẹ theo trời nước áng mây đưa
Trăng thanh bàng bạc đan tơ mỏng
Núi biếc im lìm phả khói thưa
Nửa chiếc thuyền thơ làn gió thỏang
Một vành nguyệt mộng bóng đêm thừa
Buông dầm thả lái lưng quầy rượu
Lỏng ý trôi về chốn thuở xưa
Thùy Linh
29 May 07