Nhị Thủ
Trần Nhất Lang.
Bài I
Vó ngựa qua mau đã lão rồi
Thăng trầm còn lại mảnh đời trôi
Bụi hồng chen bước người tham vọng
Lều cỏ dừng chân kẻ thức thời
Nợ nước mong đền đành tạm gác
Thù nhà đợi trả vẫn chưa nguôi
Phong trần nếm đủ mùi cay đắng
Đất khách ai hay chuyện khóc cười.
Bài II
Khóc cười quên lãng đắng cùng cay
Vui gặp anh em ở chốn này
Nhớ thuở lưu đầy nơi xứ Bắc
Mừng ngày hội ngộ chốn phương Tây
Câu thơ muốn viết thi không hứng
Ly rượu toan trao chén chẳng đầy
Sắp đặt thế cờ âu mệnh số
Mong ngày hoa nở sẽ mai đây