LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Đã quá mười năm biệt cố hương
Phù du trọn kiếp giấc hoàng lương
Quê cha tù ngục lòng dâu bể
Đất trích lưu vong nỗi đoạn trường
Mỗi phút mỏi mòn bao khắc khoải
Năm canh trằn trọc mấy đau thương
Có ai thấu được lòng ly khách
Chim Việt cành Nam hướng một phương.
Trần Nhất Lang.