BÊN VƯỜN BẠN TIỄN
Trần Nhất Lang.Bên vườn chén tiễn chuốc đầy vơiLòng những băn khoăn khó cạn lờiCành liễu đong đưa cơn gió thoảngMái thu tí tách lệ sương rơiChia tay buổi ấy tình sao nặngXa cách ngày sau dạ khó nguôiChẳng biết bao giờ ta gặp lạiNhìn vầng trăng bạc nhớ nhau thôi.