menu

Friday, January 8, 2016

TUỔI GIÀ CHẦY CỐI

MƯỠU

Tuổi xuân đã bỏ ta đi
Cái già xồng xộc nó thì đến ngay
Câu thơ tiêu khiển tháng ngày
Đi đâu lại nhớ cối chầy quên mang .


NÓI

Tuổi già lẩm cẩm
Suốt cả ngày quanh quẩn với nàng thơ
Sáng cà phê, check mail làm bạn với computer
Chiều tản bộ tóc bạc phơ trước gió .
Kèm nhèm mắt kính khi mờ tỏ
Khấp khiểng đôi chân lúc tỉnh say
Đầu bạc trắng, răng lung lay
Chả mấy chốc đến ngày rời cõi thế .
Trải hưng phế bao lần dâu bể
Thôi cũng đành mặc kệ ngày mai
Đi đâu quên cối, quên chầy ! (*)

Ghi chú : (*) Tác giả vẫn theo lối sống cũ : Hút thuốc lào
và ăn trầu . Vì hai hàm răng giả nên phải
dùng cối đồng và chầy sắt để nghiền trầu .

Trần Nhất Lang
Thu Mar 11, 2010 12:23 am