menu

Wednesday, January 13, 2016

SƠN KHÊ

(Mượn thơ của CTL)

Ta đến thăm em chiều lá rụng
Núi nằm yên say nhuộm khói hương rừng
Nhạn bên trời nhớ cố quận kêu sương
Bao nổi chuyện riêng chung buồn thương tiếp nối .

Mưa nắng phôi pha làn tóc rối
Gió sương phai nhạt đóa hoa đào

Ta thăm em chiều nắng muộn hôm nao
Còn lại chỉ riêng ta nỗi đau nặng gánh .
Năm tháng trôi qua từng đông giá lạnh
Con đường xa mỏi cánh chim về .
Bây giờ cách mấy sơn khê
Năm xưa tháng Chạp ngồi se nắng hồng
Hỏi ai có nhớ hay không ?

Trần Nhất Lang
Thu Jan 17, 2013 8:05 pm