(Mượn vần bài Thơ Hồi Âm Cho Đệ Tử của CTL)
Cây mong lặng mà gió chẳng ngừng rung tiếp Biển muốn yên cho xanh biếc đại dương Người ra đi đem kỷ niệm những con đường Ta lượm nhặt vần quê hương theo vận số. Kinh kệ mười năm tâm chửa ngộ Nhân sinh một kiếp nợ còn vương Trải ly tan cho tóc sớm pha sương Vân cẩu đó, hí trường không thiếu chỗ. Đời tang hải khiến trúc vàng lau võ Chốn Phật Môn còn có lệ rơi. Cuộc đời sao những đơn côi Bao nhiêu si hận kiếp người đáng thương Nghe chuông ngẫm chữ "Vô thường". Trần Nhất Lang
Trần Nhất Lang
Thu Oct 11, 2012 4:23 pm |