menu

Saturday, January 9, 2016

BÀI THƠ BỎ QUÊN

(Bài thơ này tác giả viết từ dạo Tết
bỏ quên trong xấp bản thảo.
Nay đem ra trình làng đọc cho vui.)

MƯỠU

Đông nay trời thấy lạnh nhiều
Một mình thức giấc đèn khêu canh dài.

NÓI

Sương vừa xuống trời đêm buốt lạnh
Trăng in sầu trên những cánh chim bay
Nghe đơn côi rời rã mảnh hình hài
Dư âm nuối tiếc tháng ngày hoa phượng vỡ.
Mây đem theo kẻ đi niềm nhớ
Gió cuốn về người ở nỗi đau
Tiếng côn trùng rên rỉ suốt canh thâu
Hoa nở muộn dưới ánh sao mờ nhợt nhạt.
Nơi góc biển xót thương người phận bạc
Nửa vầng trăng soi gác nhỏ cô đơn
Sao Khuê giấc ngủ chập chờn.

Trần Nhất Lang
Sat Jun 25, 2011 9:35 am