menu

Friday, January 8, 2016

MƯA THU GIÓ BẤC

MƯỠU

Gió thu nghe thổi bên tường
Xứ người luân lạc tư lường đó ai ? (1)

NÓI

Thu tàn cơn gió bấc
Lòng bỗng dưng thầm nhắc chuyện ngày xưa
Thuở học trò xem chớp bóng tránh cơn mưa
Rơi rơi mãi tiếng nhặt thưa tí tách .
"Vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách
Sắc bất ba đào dị nịch nhân" (2)
Xa lắm rồi người phố núi ngày xuân
Ta đã trải bao phong trần hưng phế
Nàng tay trắng một thời dâu bể
Nỗi đau thương nào kể xiết đâu !
Nhớ người viết gửi đôi câu .

(1) Tư lường : Suy nghĩ, lo lắng .
Thơ Tản Đà : "Cảm thu ai có tư lường hỡi ai" .
Theo Từ Điển Từ Và Ngữ Việt Nam của
giáo sư Nguyễn Lân, trang 1965 .

(2) "Vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách" nghĩa là
"Mưa không xích, khóa mà có khả năng giữ khách"
của cụ Đàm Thận Huy ra đề cho học trò đối nhân
một buổi tan học gặp lúc mưa to không về được .

"Sắc bất ba đào dị nịch nhân" nghĩa là "Sắc đẹp
chẳng có sóng nhưng dễ làm người ta chết đuối" .
Câu này của người học trò tên là Nguyễn Giản
Thanh đối . Ông Thanh sau đỗ tiến sĩ cuối đời Lê .

Trần Nhất Lang
Fri Dec 10, 2010 11:56 am