menu

Friday, January 8, 2016

MƯA ĐÊM TRÊN SÔNG TIÊU TƯƠNG (1)

MƯỠU

Kìa đâu lệ trúc nhuộm thâu
Tiêu Tương rả rích mưa mau canh chầy .
(Hoa Tiên Truyện)


NÓI

Mưa đêm rả rích
Suốt canh thâu tí tách giọt thu
Dải Tiêu Tương khóm lệ trúc âm u
Tiếng nhặt thưa nhu ru, không chợp mắt .
Đầy vơi lòng khách mưa không dứt
Lai láng hồn thơ hứng có thừa (2)
Sớm mai dậy xem rồng đã mọc cháu chưa ? (3)
Cảnh ngoạn mục lạ hơn xưa biết mấy !
Người tài tử bút thần say vẽ lấy
Tranh Tiêu Tương Dạ Vũ còn đấy ngàn sau
Giọt tuôn lệ trúc mưa mau !

(1) Đây là bài Tiêu Tương Dạ Vũ, bài thứ tám
của Lương Nhữ Hộc vịnh Bát Cảnh Tiêu Tương .
Và cũng để chấm dứt loạt bài này .
(2) Phóng tác theo hai câu 5&6 của nguyên tác .
(3) Do chữ Long Tôn tức là mục măng, cũng là
tên một thứ trúc ở Thần Châu mọc trong hang núi,
nhỏ như cây trâm .
Chữ lấy trong câu :
"Nhất dạ tứ sơn lôi vũ khởi
Mãn sơn vô số trường long tôn".
Dịch thơ :
Một đêm mưa gió bốn bề
Đầy non vô số măng tre mọc dài .

Trần Nhất Lang
Wed Apr 07, 2010 1:59 pm