menu

Monday, November 2, 2015

NGÚT NGÀN

Bài Xướng

Cát Vân


Chiều xuống vương vương cọng nắng vàng
Có người ngồi hóng gió xuân sang
Chung trà quyện khói lồng nhân ảnh
Bóng lá đùa sân ngỡ bước nàng
Dĩ vãng quay về còn khắc khoải
Tơ lòng xe lại vẫn miên man
Ân tình xưa đã là hư ảo
Sao cứ khơi thương nhớ ngút ngàn






BÀI HỌA 1

Đợi Người


Thùy Linh


Lộng ráng chiều pha vệt đỏ vàng
Từ miền sa mạc nắng nghiêng sang
Trông con chim sẻ đang chờ bạn
Ngẫm khách thi nhân có nhớ nàng
Mộng cũ còn nồng duyên thắm thiết
Mơ xưa vẫn đẹp giấc miên man
Anh ơi có biết em còn đợi
Tin nhạn phương xa chốn núi ngàn






BÀI HỌA 2


Trần Nhất Lang


Nắng ngả còn vương mấy sợi vàng
Bên hiên ngồi đếm lá mùa sang
Làn mây chiều khói mơ mầu áo
Bóng nguyệt sân hoa tưởng dáng nàng.
Bến nước ngoài sông thu lãng đãng
Lời quyên trước ngõ dạ lan man
Thơ tình ế ẩm, theo tiều lão
"Một gánh kiền khôn quẩy xuống ngàn." (*)


(*) Thơ Trần Khánh Dư trích trong Văn Đàn Bảo Giám.
Trần Khánh Dư sau này là danh tướng nhà Trần, đã chiến thắng trận quyết định Vân Đồn, đốt cháy hết lương thực của quân Nguyên. Thoát Hoan và tàn binh phải chạy trốn về Tầu.