menu

Monday, November 2, 2015

ÁO TÍM HOA SIM

(Để tưởng niệm Miếu Hai Cô trên Đại lộ Kinh hoàng mùa hè 1972)


Trần Nhất Lang


Tam Thủ Liên Hoàn Độc Vận

I

Buổi ấy quen nhau chốn Giáo đường
Một tà áo tím, tím mầu thương
Anh đi khu chiến gìn thôn xóm
Em ở quê nhà giữ hậu phương
Chiều xuống dừng quân nơi giới tuyến
Trăng lên nhớ bạn nẻo Tiêu Tương (1)
Thư xanh mở khép niềm tâm sự
Khách ở trời Ngô nhớ Lạc Dương.(2)



II

Khách ở trời Ngô nhớ Lạc Dương
Tìm người năm cũ lạc sân trường
Mùa hè binh lửa thiêu thôn đạo
Áo tím hoa sim bỏ giáo đường
Súng nổ bom rơi tràn Quảng Trị
Pháo bay nhà cháy khắp quê hương
Nàng theo di tản cùng em gái
Tử nạn, ai xây Miếu Nhị Nương.(3)



III

Tử nạn, ai xây Miếu Nhị Nương
Em về an lạc chốn Thiên đường
Bao năm khói lửa quê nghèo khổ
Một thủơ ân tình áo tím thương
Bá tánh trầm luân cơn ác mộng
Thế gian giả tạm cõi vô thường
Đi qua Đại lộ Kinh hoàng cũ (4)
Xin thắp cho nàng một nén hương.



Chú thích : (1) Tiêu Tương là chỗ sông Tiêu và sông Tương hợp lại trong tỉnh Hồ Nam, Trung Hoa, chảy qua Hồ Nam, Trường Sa, vào Động Đình Hồ. Vua Thuấn đi tuần thú xứ Thương Ngô và mất ở đó. Hai bà vợ là Nga Hoàng và Nữ Anh đến sông Tiêu Tương ngồi bên bờ sông mà khóc, nước mắt vấy vào những cành trúc. Về sau trúc mọc ở bờ sông này đều lấm chấm trông như đồi mồi. Chữ "Mành Tương" trong Truyện Kiều lấy từ điển này (Mành Tương lất phất gió đàn).
Người ta thường dùng hai chữ "Tiêu Tương" để chỉ việc trai gái thương nhớ nhau.

(2) Mượn ý bài thơ PHÙ DUNG LÂU TỐNG TÂN TIỆM của Vương Xinh Linh viết khi đi làm quan ở đất Ngô, tiễn Tân Tiệm đi Lạc Dương.
Trong bài ÁO TÍM HOA SIM tác giả muốn diễn tả "hai người ở hai nơi và nhớ nhau".

"Hàn vũ liên giang dạ nhập Ngô
Bình minh tống khách Sở sơn cô
Lạc Dương thân hữu như tương vấn
Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ."

Trần Trọng San dịch :

Mưa lạnh sông đêm vào đất Ngô
Sáng ra tiễn khách núi trơ vơ
Lạc Dương nếu có ai thăm hỏi
Một mảnh lòng băng ở ngọc hồ.

Trong bài NHỚ CỐ NHÂN của Vũ Hoàng Chương cũng có câu :
"Có kẻ vào Ngô nhớ Lạc Dương".

(3) MIẾU NHỊ NƯƠNG là MIẾU HAI CÔ, nơi người thiếu nữ Áo Tím Hoa Sim và em gái đã tử thương bên lề Đại lộ Kinh hoàng (Quốc lộ 1 mới), cách thành phố Quảng Trị gần 20 cây số về phía nam, nằm phía bắc sông Mỹ Chánh.

(4) Đại lộ Kinh hoàng được đặt tên cho đoạn đường nói trên trong trận chiến mùa hè 1972.



CẢM TÁC SAU KHI ĐỌC BÀI ÁO TÍM HOA SIM


Chuyện Ngoài Đồng Nương 


Trần Đại 


Tam thủ liên hoàn độc vận

1

Đưa tiễn cha con tận cuối đường
Mẹ về lòng nặng nỗi sầu thương
Con thì áo trận ra tiền tuyến
Cha cũng giầy sô trấn hậu phương
Nghìn dặm chia ly sầu núi Sở
Muôn trùng cách biệt lệ sông Tương
Chiều lên đỉnh núi vời trông ngóng
Chỉ thấy mây trời với đại dương



2

Chỉ thấy mây trời với đại dương
Người đi chí dũng dạ can trường
Đao binh khốc liệt ngoài quan ải
Chinh chiến tràn lan khắp nẻo đường
Thiên hạ điu nhau về xứ lạ
Mẹ hiền vẫn đợi ở quê hương
Người con phơi xác lưng chừng núi
Cha lết qua đồng gục dưới nương



3

Cha lết qua đồng gục dưới nương
Nơi đây vừa mở một con đường
Xóa đi tất cả niềm thương nhớ
Để lại một người nỗi tiếc thương
Chinh chiến qua rồi cơn dữ dội
Làng quê trở lại chuyện bình thường
Mỗi lần chân bước qua thôn ấy
Lòng chạnh niềm đau nhớ cố hương 



Sun Aug 16, 2009 



Kính hoạ nghịch vận với đại sư huynh 


Còn đọng niềm thương ** 


Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn 


I

Xin thắp cho nàng một nén hương
hai mươi năm lẻ bỏ mộng thường
hết rồi má đỏ chiều buông nhớ
đành biệt mắt nai tối đọng thương
cõi tạm nên về nơi cát bụi
vĩnh hằng phải đến chốn thiên đường
xin em yên nghĩ nghìn thu nhé
Cửa Phật từ bi hãy náu nương 



II

Cửa Phật từ bi hãy náu nương
thấm câu kinh kệ ngát trầm hương
hóa sen tinh khiết an nhiên giới
thành ánh hào quang tự tại đường
không để bi ai đè sáu khắc
chẳng cho khổ lụy vướng canh trường
nguyện cầu theo khói mây bay mãi
dẫu bóng ngoài kia đã tịch dương



III

Dẫu bóng ngoài kia đã tịch dương
trong ta vẫn đọng mãi niềm tương
cỏ xanh đã phủ vàng chân mộ
tóc bạc điểm sương trắng tha phương
bia đá mờ ghi sâu nỗi nhớ
bức hình nhạt dấu đậm màu thương
trăm năm là mấy , phải chăng ngắn
sao chẳng cùng nhau chung một đường ? 



** Viết cho N. Mai người con gái đã ra đi 27 năm qua

Mon Aug 17, 2009


BÀI HỌA


Thy Linh


Hôm nay vào đọc mấy giòng Đường
Vị ngọt pha vào những oán thương
Khóc kẻ lệ thầm nơi chốn hậu
Cảm người gạt nhớ đến xa phương
Tình riêng chàng gửi nơi sông ngộ
Nghĩa trọn thiếp trầm lắng bến tương
Tháng tháng ngày ngày bao ngóng đợi
Giọt buồn ai đổ mấy bờ dương

Giọt buồn ai đổ mấy bờ dương
Khói lửa chưa tan cuộc chiến trường
Đất nước giòng sầu rơi khắp nẻo
Quê Hương tang trắng phủ muôn đường
Anh xuôi kiếp đọa nơi rừng thẳm
Em ở tảo tần chốn nhiễu nhương
Gói ghém thăm ai vùng gió núi
Nhìn người lệ xót đẫm hồn nương

Nhìn người lệ xót đẫm hồn nương
Chàng lại ra đi chốn lạ đường
Khăn trắng thiếp mang niềm tủi hận
Vành sô em liệm kín đời thương
Bao rồi thu đã thay màu lá
Năm tháng đâu xa giấc mộng thường
Mơ nhé một lần về chốn cũ
Cùng vòng tay ấm đắm nồng hương 



Thu Aug 20, 2009