Bài Xướng
Trần Nhất Lang
Mỗi độ vàng rơi lạnh giếng thâu
Tháng ngày vó ngựa đã qua mau
Bình minh soi bóng tơ xanh tóc
Chiều tối nhìn gương tuyết trắng đầu
Hương dậy hồn thơ khơi bến nhớ
Trăng in chén ngọc đốt men sầu
Trăm năm cõi mộng như giòng nước
Chẩy mãi bên gò đống cỏ khâu.
Bài Họa
BÓNG THU XƯA
Khánh Ngọc
Heo may thu lạnh giữa canh thâu
" Mỗi độ vàng rơi " lá úa mau
Thoang thoảng Ngọc Lan bừng sắc cuối
Dịu dàng Nguyệt Quế tỏa hương đầu
Nhờ mây dẫn bước về trăng mộng
Cậy gió đưa đường tới bến sầu
Lặng lẽ đếm ngày qua khói thuốc
Chắt chiu vá lại mảnh tình khâu